Thứ Sáu, 27 tháng 9, 2013

THUỐC ĐẮNG TRỊ BỆNH

Xưa ở Thổ Nhĩ Kỳ ,có một người nắm ngủ,rồi bị một con rắn hổ giun chui vào miệng rồi mắc kẹt trong cổ họng.Người ấy choàng thức dậy,cố khạc nhổ con rắn ra,nhưng không sao khạc ra được.Tình cờ có vị thượng quan đi ngang qua thấy vậy,liền tìm cách giúp đỡ nạn nhân,nhưng không biết phải làm gì.Ông bỗng nảy ra sáng kiến,dùng roi thúc ngựa quật túi bụi vào nạn nhân.Nạn nhân quỳ lạy van xin,nhưng thượng quan vẫn không tha.Dân chúng bu lại can thiệp,ông vẫn không ngừng tay;một bà cụ già còn ngăn cản dân,không cho họ can thiệp vào hành vi của thượng quan.Vì quá đau đớn dưới những trận mưa roi túi bụi,nên nạn nhân gào thét,bỗng con rắn giun vọt ra khỏi miệng,rớt xuống đất,rồi lủi đi mất.

Lúc ấy thượng quan mới xuống ngựa,lấy dầu xức cho nạn nhân đang nằm rên rỉ dưới đất.Nạn nhân liền mỉa mai:
-Ông vô cớ đánh tôi nhừ tử thế này,bây giờ lại còn làm bộ giả nhân giả nghĩa săn sóc tôi nữa sao ?
Bà cụ già lập tức xen vào:
-Đừng hiểu lầm thượng quan,ngài phải đánh ông như vậy,để ông gào thét lên,nhờ vậy mới đẩy được con rắn hổ giun ra khỏi cổ họng.Phải đánh ông như vậy mới cứu được mạng sống ông.

Không một thử thách nào đã xảy ra cho anh em mà lại vượt quá sức loài người; nhưng khi để anh em bị thử thách, Người sẽ cho kết thúc tốt đẹp.(1Cor 10:13)
 Lạy Chúa Giêsu, Đôi khi Thiên Chúa cũng dùng những biện pháp mạnh như : những tai họa và thử thách, để giúp chúng con từ bỏ con đường lầm lạc, hầu giúp chúng con trở về cùng Chúa. Xin giúp chúng luôn biết nhận ra thánh ý Chúa, để chúng con sống trong tình thương của Chúa. Xin cho con cũng biết xót thương với những người gặp đau khổ, những người gặp thử thách, để an ủi và nâng đỡ họ. Amen.




Thứ Tư, 18 tháng 9, 2013

HÃY ĐỐI MẶT VỚI THỬ THÁCH CỦA CUỘC ĐỜI


- Cô con gái hay than thở với cha sao bất hạnh này cứ vừa đi qua thì bất hạnh khác đã vội ập đến với mình, và cô không biết phải sống thế nào. Có những lúc quá mệt mỏi vì vật lộn với cuộc sống, cô đã muốn chối bỏ cuộc đời đầy trắc trở này.

Cha cô vốn là một đầu bếp. Một lần, nghe con gái than thở, ông dẫn cô xuống bếp. Ông bắc ba nồi nước lên lò và để lửa thật to. Khi ba nồi nước sôi, ông lần lượt cho cà rốt, trứng và hạt cà phê vào từng nồi riêng ra và đun lại để chúng tiếp tục sôi, không nói một lời. Người con gái sốt ruột không biết cha cô đang định làm gì. Lòng cô đầy phiền muộn mà ông lại thản nhiên nấu. Nửa giờ sau người cha tắt bếp, lần lượt múc cà rốt, trứng và cà phê vào từng tô khác nhau. Ông bảo con gái dùng thử cà rốt. "Mềm lắm cha ạ", cô gái đáp. Sau đó, ông lại bảo cô bóc trứng và nhấp thử cà phê. Cô gái cau mày vì cà phê đậm và đắng.

-Điều này nghĩa là gì vậy cha - cô gái hỏi.

- Ba loại thức uống này đều gặp phải một nghịch cảnh như nhau, đó là nước sôi 100 độ. Tuy nhiên mỗi thứ lại phản ứng thật khác.

Cà rốt khi chưa chế biến thì cứng và trông rắn chắc, nhưng sau khi luộc sôi, chúng trở nên rất mềm. Còn trứng lúc chưa luộc rất dễ vỡ, chỉ có một lớp vỏ mỏng bên ngoài bảo vệ chất lỏng bên trong. Sau khi qua nước sôi, chất lỏng bên trong trở nên đặc và chắc hơn. Hạt cà phê thì thật kỳ lạ. Sau khi sôi, nước của chúng trở nên rất đậm đà.

Người cha quay sang hỏi cô gái: Còn con? Con sẽ phản ứng như loại nào khi gặp phải nghịch cảnh.

Con sẽ như cà rốt, bề ngoài tưởng rất cứng cáp nhưng chỉ với một chút đau đớn, bất hạnh đã trở nên yếu đuối chẳng còn chút nghị lực?

Con sẽ là quả trứng, khởi đầu với trái tim mỏng manh và tinh thần dễ đổi thay. Nhưng sau một lần tan vỡ, ly hôn hay mất việc sẽ chín chắn và cứng cáp hơn.

Hay con sẽ giống hạt cà phê? Loại hạt này không thể có hương vị thơm ngon nhất nếu không sôi ở 100 độ. Khi nước nóng nhất thì cà phê mới ngon.

Cuộc đời này cũng vậy con ạ. Khi sự việc tưởng như tồi tệ nhất thì chính lúc ấy lại giúp con mạnh mẽ hơn cả. Con sẽ đối mặt với những thử thách của cuộc đời như thế nào? Cà rốt, trứng hay hạt cà phê?

41 Đức Giê-su nói : "Một chủ nợ kia có hai con nợ : một người nợ năm trăm quan tiền, một người năm chục. 42 Vì họ không có gì để trả, nên chủ nợ đã thương tình tha cho cả hai. Vậy trong hai người đó, ai mến chủ nợ hơn ?" 43 Ông Si-môn đáp : "Tôi thiết tưởng là người đã được tha nhiều hơn." Đức Giê-su bảo : "Ông xét đúng lắm." ( Lc 7, 41-43)

Lạy Chúa Giêsu, Cà rốt khi chưa chế biến thì cứng và trông rắn chắc, nhưng sau khi luộc sôi, chúng trở nên rất mềm. Chúng con cũng vậy, khi gặp những trở ngại, những khó khăn... chúng con cũng nãn lòng, than thở, tưởng chừng như buông xuôi bỏ cuộc. Xin giúp chúng con không chỉ khóc lóc ăn năn vì tội lỗi của mình mà còn biết nhận ra tình yêu thương của Chúa dành cho chúng con. Xin giúp chúng con vượt qua những khó khăn thử thách và biết đón nhận nhau trong bao dung và tha thứ để chúng con mỗi ngày được trưởng thành hơn. Amen.

Thứ Ba, 17 tháng 9, 2013

BẠN HÃY LÀ 1 TẤM GƯƠNG TỐT NHA

Một chiều đông, tuyết rơi nặng hạt. Một người đàn ông say rượu đang lảo đảo bước đi trên tuyết. Cậu con trai 14 tuổi của ông sau khi ngồi chờ cha mình ngoài quán rượu cũng lẽo đẽo theo cha về nhà. Cậu đặt bàn chân nhỏ bé của mình lên những dấu chân hằn sâu trên tuyết mà cha cậu để lại. Những bước chân ngả nghiêng chao đảo. Bất chợt người đàn ông quay lại, nhìn thấy con mình bước thấp bước cao, dáng vẻ như người say rượu, ông gắt gỏng hỏi nó với giọng lè nhè :

- Mày đi kiểu gì vậy ?

Cậu bé trả lời:

- Dạ con đi theo bước chân của cha!

Lời Chúa :"Khi Gioan Tẩy Giả đến, thì các ngươi bảo: 'Người bị quỷ ám'. Khi Con Người đến, thì các ngươi lại nói: 'Kìa bạn bè với phường tội lỗi'." (x. Lc 7,33-34)

Lạy Chúa Giêsu, Sự gương mẫu đối với trẻ em là yếu tố quan trọng nhất trong giáo dục. Xin giúp chúng con bỏ đi những thói hư tật xấu, biết sống gương mẫu, hiền hòa để làm tấm gương tốt giúp mọi người nhận ra sự hiện diện của Chúa trong chúng con. Xin đừng để chúng con tự biện hộ, đổ thừa cho những hành vi sai trái của mình. Chúng con mang danh là Kitô hữu nhưng lại không dám mặc lấy tâm tình từ bi nhân hậu của Chúa để sống với tha nhân. xin ban cho chúng con sức mạnh của lòng tin, để chúng con can đảm làm chứng nhân cho tình yêu Chúa giữa thế gian. Amen.

Chủ Nhật, 15 tháng 9, 2013

MỘT NHÀ VÔ THẦN TÌM THẤY CHÂN THẦN

Bác sĩ Jerome Stowell, một nhà khoa học vô thần đã tìm thấy quyền năng của Ðấng Tạo Hóa trong một cuộc khảo nghiệm khoa học. Lúc ấy ông đang cố gắng tìm cách đo độ dài sóng của bộ óc con người. Bác sĩ vô cùng ngạc nhiên, vì chẳng những ông đã tìm thấy độ dài sóng mà còn tìm được cả một cái gì vĩ đại và kỳ diệu hơn. 

Ông nhận thức rằng Ðấng Tạo Hóa đang nắm giữ "một quyển sổ" ghi chú tất cả những tư tưởng của mỗi một người chúng ta.

Bác sĩ Stowell tự thuật như sau: "Trước kia, tôi chỉ tin rằng Thượng Ðế bất quá là một sản phẩm pha trộn của trí óc con người. Thế rồi một hôm, trong một phòng thí nghiệm bệnh lý học, chúng tôi muốn khám phá xem có cái gì xảy ra trong bộ óc của con người khi đi từ sự sống qua sự chết. Chúng tôi chọn một thiếu phụ sắp chết vì bệnh ung thư óc, nhưng trí não vẫn còn tươi tỉnh và sáng suốt. Bà nầy đang hấp hối và thế nào cũng chết. Với một dụng cụ có đính theo máy pick-up, máy vi âm và mọi trang bị thu thanh rất tinh vi khác chúng tôi đã khám phá ra tất cả những gì đang diễn biến trong bộ óc của thiếu phụ. Chính dụng cụ này trước đây đã từng được dùng để đo điện lực của một đài phát thanh mạnh 50 kilowatts trong khi đài nầy truyền đi một tin tức cho cả thế giới.

Vào những giây phút chót của đời mình, thiếu phụ khởi sự cầu nguyện và ca ngợi Thiên Chúa Ba Ngôi chí thánh.Bà xác định Đức Tin của mình trong Chúa, bà phó thác bản thân vào sự bảo vệ của Chúa và thưa với Chúa rằng bà chỉ biết có Chúa là quyền năng duy nhất sống động, cao cả và từ ái. 

Trước cảnh đó, chúng tôi là những nhà khoa học đứng nhìn nhau, trong lúc thiếu phụ vẫn tiếp tục cầu nguyện. Chúng tôi thấy trên gò má của các nhà khoa học từng giọt lệ từ từ lăn xuống. Thình lình ,chúng tôi nghe một tiếng "tách" trên chiếc máy đo mà chúng tôi đã quên khuấy đi mất. Cây kim chỉ số 500 bên phía dương cực của chiếc đồng hồ, và còn muốn cố vươn lên một cách kinh khủng.

Cuộc thí nghiệm nói trên cũng được thi hành với một người đàn ông vì một chứng bệnh xã hội hành hạ nặng nên phải đưa vào bệnh viện. Cũng chính lúc bị bệnh hành dữ đội ấy anh ta đang đứng bên bờ vực của từ thần. Người đàn ông ấy bắt đầu rủa sả và trách móc Thiên Chúa mà anh ta cho là đã làm cho anh đau khổ. Lạ thay, chiếc dụng cụ nói trên chỉ con số 500 về phía âm cực, mà muốn còn hạ thấp xuống nữa.


Ấy thế là nhờ những dụng cụ tinh vi, chúng tôi đã chứng nghiệm quyền năng tích cực của Sự Thiện và quyền năng tiêu cực của Sự Dữ muốn địch lại Sự Thiện ấy. Chúng tôi đã ghi nhận được rằng bộ óc của một người đàn bà cô đơn và hấp hối, nhờ sự tương giao với Thiên Chúa, đã có một điện lực gấp 55 lần luồng điện dùng để truyền tin tức đi cho cả thế giới. Chúng tồi cũng đã ghi nhận được rằng, sự chống đối Thiên Chúa và phủ nhận sự thực hữu của Ngài cũng cùng một chỉ số điện lực ấy nhưng là về phía ngược lại tức là về phía âm cực,

Nếu những nhà khoa học chúng tôi còn có thể ghi nhận các sự kiện trên, thì tôi hết lòng tin quả quyết rằng Thiên Chúa là Ðấng Quyền Năng kỳ diệu muôn phần trổi vượt, hẳn Người có thể ghi nhận mỗi tư tưởng của chúng ta từ trên Nước Trời...”

Sau cuộc khám phá ấy, hành động miễn cưỡng đầu tiên của bác sĩ Stowell là cầu xin Thiên Chúa bày tỏ Ngài ra cho ông cách rõ ràng hơn. Giữa lúc ông đang quì gối cầu nguyện, trong một tình trạng cô đơn và kinh sợ, ông đã được Thiên Chúa đổi mới cả tâm tính và cuộc đời. Sau đó ông đã bỏ công việc và nghề nghiệp của mình, bắt đầu đi khắp đó đây để nói về sự nhân từ cao cả của Thiên Chúa
 
Trích:Nối Lửa Cho Đời Xác Tín

(Lm.Lê Quang Uy DCCT
Sưu tầm và biên soạn)
 
"Tôi nói cho các ông hay: ngay cả trong dân Ítraen, tôi cũng chưa thấy một người nào có lòng tin mạnh như thế." (Lc 7,9)

Lạy Chuá Giêsu, Chúa là Đấng Quyền Năng kỳ diệu muôn phần trổi vượt, Người có thể ghi nhận tư tưởng của mỗi người chúng con từ trời cao. Xin cho chúng con luôn biết tin tưởng và trông cậy vào Chúa cho dù phải đối diện với sự đau khổ và sự chết để được Chúa xót thương. Xin giúp chúng con biết nhận ra Chúa là Chúa tể mọi loài để chúng con tôn thờ Chúa trên hết mọi sự. Amen.

Thứ Bảy, 14 tháng 9, 2013

Một Câu Chuyện Có Thật Về Thiên Thần Bản Mệnh

Có một Linh Mục ở miền quê nước Pháp được mời đi xức dầu ban đêm cho một bệnh nhân nguy tử. Chợt nghĩ đến đoạn đường xa xôi heo hút, ngài đã định bỏ quay về vì sợ cướp bóc trấn lột. Nhưng rồi ý thức bổn phận và trách nhiệm của một Linh Mục, ngài lấy hết can đảm, vừa chuẩn bị túi hành trang, vừa cầu xin với Thiên Thần Bản Mệnh, rồi lên đường. Bệnh nhân là một cụ già đã được ban Bí Tích Xức Dầu, sáng hôm sau thì qua đời. Vị Linh Mục cũng trở về nhà bình an vô sự.

20 năm sau, vị Linh Mục đã già yếu, ngài xin về hưu nhưng vẫn phụ trách tuyên úy cho một trại tù tại thành phố. Một lần nọ, ngài được mời đến giải tội cho một tên tử tù. Thoạt tiên, khi biết có một Linh Mục vừa tới, anh ta quay lưng vào vách nhà giam, chửi rủa xua đuổi một cách hung hăng và hằn học, nhưng rồi khi chợt quay lại, anh ta liền thay đổi hẳn thái độ hẳn vì nhận ra khuôn mặt quen quen của vị Linh Mục già.

Anh ta rụt rè hỏi thăm về quá khứ 20 năm trước, nhưng vị Linh Mục già đã cố nhớ mà vẫn không nhận ra đã gặp anh tử tù này ở đâu. Đến lúc này thì anh ta cúi gục đầu và thuật lại đầu đuôi: Hóa ra dạo ấy, anh đang bị cảnh sát truy lùng về tội sát nhân, chạy giạt vào nấp trong khu vườn nhỏ gần nhà xứ. Anh đã nảy ra ý định sẽ rình giết vị Linh Mục để cướp chiếc áo chùng giả trang trốn đi nơi khác. Thế nhưng, đúng lúc đêm hôm khuya khoắt ấy, anh ta ngỡ ngàng trông thấy vị Linh Mục đã rời nhà xứ cùng đi với một thanh niên lực lưỡng theo sau...

Nghe đến đây, vị Linh Mục già hiểu ra mọi sự. Ngài quỳ xuống tạ ơn Chúa rồi kể tất cả cho người tử tù. Anh cũng quỳ vội xuống, ăn năn sám hối và lãnh nhận Bí Tích Hòa Giải trong nước mắt mừng vui...

"Trên trời cũng thế, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối." (Lc 15,7)

Lạy Chúa Giêsu, Cầu nguyện là phương pháp hữu hiện giúp chúng con vượt qua những khó khăn, những nan đề trong cuộc sống. Xin cho chúng con luôn ý thức bổn phận và trách nhiệm của mình để hoàn thành tốt công việc hằng ngày. Xin cho con vững tin vào Chúa mỗi khi con yếu đuối tội lỗi, xin Ngài ở bên con và gìn giữ con. Amen.

Thứ Tư, 11 tháng 9, 2013

NHỮNG NGƯỜI NGHÈO KHỔ

Mẹ viết thư này để con đọc. Sáng nay ở trường về, đi trước mẹ mấy bước, con đã đi ngang qua một người đàn bà đáng thương đang bế trên tay một đứa bé xanh xao và ốm yếu. Người ấy xin con tiền. Con nhìn sững bà ta và con không cho gì hết dù mẹ biết con đang có tiền trong túi.

Nghe mẹ bảo con ạ, đừng quen thói dửng dưng đi qua trước những người nghèo khổ đang ngửa tay xin mình giúp đỡ và nhất là trước một người mẹ xin một đồng cho con của mình. Con hãy nghĩ rằng có thể đứa bé ấy đang đói, hãy nghĩ đến nỗi khắc khoải của người đàn bà đáng thương.

Hãy nghe lời mẹ dạy con ạ. Thỉnh thoảng con phải biết chia sẻ một đồng tiền từ túi của con để đặt nó vào lòng bàn tay của một cụ già không nơi nương tựa, một bà mẹ không có bánh ăn, một đứa trẻ không có cha mẹ.

Con ơi, người nghèo khổ thích được trẻ con giúp đỡ, vì như vậy, ít tủi nhục hơn. Con có để ý thấy lúc nào cũng có những người nghèo khổ quanh quất gần nơi trường học hay một ngôi thánh đường không ? Sự giúp đỡ của một người lớn là một hành vi từ thiện, nhiều khi là một việc bố thí cho yên ổn lương tâm, nhưng đối với một đứa trẻ thì đó vừa là một việc bác ái, lại vừa là một lời an ủi cảm thông thật đơn sơ, mẹ nói vậy, con có hiểu không ? Nói cách khác, cũng là một đồng tiền từ tay đứa bé trao tặng thì đó còn là một đóa hoa nữa...

Con hãy nghĩ rằng: con chẳng thiếu thốn chi hết, còn người nghèo thì thiếu thốn mọi thứ. Trong lúc con ước mong được sung sướng thì họ chỉ cần cầu xin cho khỏi chết đói. Thật là buồn khi nghĩ rằng giữa bao nhiêu ngôi nhà giàu có, giữa bao nhiêu trẻ em ăn mặc đẹp lại có những người đàn bà và trẻ em không có gì để ăn cả...

Con hãy suy nghĩ đi, và đừng bao giờ con hành động như buổi sáng hôm nay nữa con nhé...
                                               
"Anh em hãy cho, thì sẽ được Thiên Chúa cho lại. Người sẽ đong cho anh em đấu đủ lượng đã dằn, đã lắc và đầy tràn, mà đổ vào vạt áo anh em. Vì anh em đong bằng đấu nào, thì Thiên Chúa sẽ đong lại cho anh em bằng đấu ấy." (Lc 6,38)

Lạy Chúa Giêsu, Thật là buồn khi nghĩ rằng giữa bao nhiêu ngôi nhà giàu có, giữa bao nhiêu trẻ em ăn mặc đẹp lại có những người đàn bà và trẻ em không có gì để ăn cả...Xin cho chúng con trái tim của Chúa để chúng con biết yêu thương, chia sẽ và giúp đỡ những người khó khăn đang cần sự giúp đỡ. Xin Chúa giúp chúng con biết sống một cuộc đời yêu thương để được sống trong tình thương yêu của Chúa. Amen.

Thứ Bảy, 7 tháng 9, 2013

Tiếng Đóng Cửa


cứ gần nửa đêm đang lúc ngủ ngon,
tôi bị thức giấc
vì tiếng đóng cửa rất mạnh ở lầu trên,
và tiếng chân lộp cộp rất khó chịu.

Tôi mới chuyển đến nơi ở mới,
Nhiều ngày kế tiếp nhau,
vẫn tiếng đóng cửa và tiếng dép vào đúng giờ ấy khiến tôi không sao chịu nổi.

Mẹ tôi khuyên: “Thôi con à,
chúng ta mới đến, con đừng vội, kẻo làm mất lòng hàng xóm".

Tôi đem chuyện ra than thở với mấy người trong xóm.
Có người khuyên : “Bà và chị cố gắng
chịu đựng tiếng đóng cửa đó một thời gian. Chắc sẽ không lâu đâu ...”
Rồi người ấy nói tiếp:
“... Nửa năm trước, người cha bị tai nạn xe qua đời;
người mẹ bị ung thư, liệt giường, không đi lại được.
Tiếng đóng cửa đó là của người con.
Hoàn cảnh khá đáng thương, xin bà và chị thông cảm !”.

Cậu thanh niên này mới chỉ độ 16 tuổi. Tôi tự nhủ : “Trẻ người non dạ, cố chịu đựng thôi”.

Thế nhưng, tiếng đóng cửa vẫn tiếp tục xảy ra. Tôi quyết định lên lầu nhắc nhở.
Cậu bé mở cửa, hốt hoảng xin lỗi : “Dì thứ lỗi, cháu sẽ cố gắng cẩn thận hơn ...”

Thế nhưng, cứ khi tôi vừa thiu thiu giấc ngủ
tiếng đóng cửa quen thuộc lại vang lên đập vào tai tôi như thách thức.

Mẹ tôi an ủi :“Ráng đi con, có lẽ nó quen rồi ! Từ từ mới sửa được”

  Rồi... khoảng một tháng sau, đúng như lời mẹ nói, tiếng đóng cửa đột nhiên biến mất.
Tôi nằm trên giường nín thở lắng tai nghe,
tiếng khép cửa thật nhỏ, và bước chân nhẹ nhàng cẩn thận.

Tôi nói với mẹ : “Mẹ nói đúng thật !”.
Nhưng tôi bỗng bất ngờ … khi thấy hai mắt mẹ tôi ngấn lệ.

Mẹ tôi nghẹn ngào nói: “Mẹ thằng bé trên lầu đã ra đi rồi,
tội nghiệp thằng bé ban ngày đi học, đêm đến quán chạy bàn,
nó cố gắng đi làm thêm để kiếm tiền chạy chữa cho mẹ,
nhưng rồi bà ấy vẫn không qua khỏi. ”

Trong tình làng xóm, tôi sắp xếp thời gian viếng xác người phụ nữ ấy.

Cậu bé cúi thấp đầu tiến đến gần tôi và nói :
“Dì ! Nhiều lần cháu làm dì mất ngủ, cháu xin dì tha lỗi”.

Rồi cậu nói trong tiếng nấc : “Mẹ cháu mỗi ngày một yếu, nói không được,
nghe không rõ, cháu đóng cửa mạnh để mẹ biết cháu đã về,
có thế bà mới an tâm ngủ, Nay mẹ cháu không còn nữa, dì ạ ...”

Nghe câu chuyện, tôi bỗng cảm thấy như bị ù tai, lệ từ hai khóe mắt tôi bỗng tuôn trào ra ...
Tôi thấy mình quả là vô tâm, thiếu cảm thông với hoàn cảnh của người khác.
 
"Ai trong anh em không từ bỏ hết những gì mình có, thì không thể làm môn đệ tôi được." (Lc 14,33)

Lạy Chúa Giêsu, Có nhiều lúc chúng con quá vô tâm, nóng vội,và thiếu thông cảm với hòan cảnh của người khác. Xin cho chúng con biết từ bỏ những tính ích kỷ, thờ ơ, sự vô tâm, để chúng con biết mở  lòng quảng đại, quan tâm đến người khác và mặc lấy tâm tình yêu thương của Chúa. Amen.

Thứ Tư, 4 tháng 9, 2013

KIÊN NHẪN!!!

Một hôm, một vị samurai đến thu nợ của người đánh cá.
Người đánh cá nói: “Tôi xin lỗi, nhưng năm vừa qua thật tệ, tôi không có đồng nào để trả ngài.”
Vị samurai nổi nóng, rút kiếm ra định giết người đánh cá ngay lập tức.
Rất nhanh trí, người đánh cá nói: “Tôi cũng đã học võ và sư phụ tôi khuyên không nên đánh nhau khi đang tức giận.”
Vị samurai nhìn người đánh cá một lúc, sau đó từ từ hạ kiếm xuống.
“Sư phụ của ngươi rất khôn ngoan. Sư phụ của ta cũng dạy như vậy. Ðôi khi ta không kiểm soát được nỗi giận dữ của mình. Ta sẽ cho ngươi thêm một năm để trả nợ và lúc đo chỉ thiếu một xu thôi chắc chắn ta sẽ giết ngươi.”
Vị samurai trở về nhà khi đã khá muộn.
Ông nhẹ nhàng đi vào nhà vì không muốn đánh thức vợ, nhưng ông ta rất bất ngờ khi thấy vợ mình và một kẻ lạ mặt mặc quần áo samurai đang ngủ trên giường.
Nổi điên lên vì ghen và giận dữ, ông nâng kiếm định giết cả hai, nhưng đột nhiên lời của người đánh cá văng vẳng bên tai: “Ðừng hành động khi đang giận dữ.”
Vị samurai ngừng lại, thở sâu, sau đó cố tình gây ra tiếng động lớn.
Vợ ông thức dậy ngay lập tức, kẻ lạ mặt cũng vậy, hoá ra đó chính là mẹ ông.
Ông gào lên: “Chuyện này là sao vậy. Suýt nữa con đã giết cả hai người rồi!”
Vợ ông giải thích: “Vì sợ kẻ trộm lẻn vào nhà nên thiếp đã cho mẹ mặc quần áo của chàng để doạ chúng.”
Một năm sau, người đánh cá gặp lại vị samurai.
“Năm vừa qua thật tuyệt vời, tôi đến để trả nợ cho ngài đây, có cả tiền lãi nữa”, người đánh cá phấn khởi nói.
“Hãy cầm lấy tiền của ngươi đi.” Vị samurai trả lời, “Ngươi đã trả nợ rồi.”

Mỗi khi tức giận hãy dừng lại chỉ một giây thôi, đừng vì những phút nóng giận, mất kiểm soát- lúc mà chỉ số IQ của con người là thấp nhất - mà đánh mất những thứ quan trọng với mình. Đó có thể là công việc, một cơ hội làm ăn, một cô gái/ chàng trai bạn yêu, thậm chí là tương lai của bạn.

Mỗi người phải mau nghe, đừng vội nói, và khoan giận, vì khi nóng giận, con người không thực thi đường lối công chính của Thiên Chúa. (Gc 1:19-20)

Lạy Chúa Giêsu, Mỗi khi nóng giận chúng con sẽ mất kiểm soát con người chúng con. Xin Chúa giúp chúng con nhớ đến lời Chúa dạy " phải mau nghe, đừng vội nói, và khoan giận" để chúng con luôn được bình an trong Chúa. Amen.